Thơ: Khi Nhận Biết - Suối Ngàn


KHI NHẬN BIẾT



Khi nào thế giới đổi thay
Khi nào mặt đất đến ngày bình yên?
Khi nào tâm hết đảo điên
Mới hy vọng có “Thánh hiền” hiển dung.

Khi còn vô cảm dửng dưng
Bức màn u tối mịt mùng khuất che
Tâm thân còn quá nặng nề
Sân si là tảng đá đè trăm năm.

Khi nào hết thói hờn căm
Khi nào ghen ghét vẫn nằm trong tâm
Khi cơn đố kỵ ngấm ngầm
Cuồng phong sẽ đến tối sầm tương lai.

Khi còn gieo rắc oan sai
Khi còn mang những nạn tai cho người 
Khi còn phỉ báng chê cười
Tức thì điều ác mười mươi kéo về.

Khi còn luyến quyến u mê
Khi còn chìm đắm, lại chê điều lành
Dã tâm hiểm ác lưu manh
Làm sao vượt khỏi trời xanh trên đầu.

Khi còn mưu kế hiểm sâu
Còn gieo tai họa nỗi sầu muôn nơi
Coi chừng sóng lớn biển khơi
Nhấn chìm cho hết thói đời kiêu căng.

Biết làm điều phúc sẽ tăng
Chọn lành lánh dữ như trăng sáng ngời
Gieo điều thiện mỹ muôn nơi
Phúc liền kéo đến, chẳng mời tự nhiên.

Biết dẹp những thói đảo điên
Biết tu học sách thánh hiền ngàn xưa
Biết thuận trời nắng trời mưa
Biết ban mai biết sớm trưa thuận hòa.

Biết mùa xuân đến ngàn hoa
Biết trời trao tặng món quà nhưng không
Biết cây nhân đức vun trồng
Như bông huệ trắng giữa đồng đẹp xinh.

Biết gieo bác ái công bình
Biết khiêm hạ, biết phận mình hèn đơn
Biết xa lánh chốn thiệt hơn
Biết mình yếu đuối, biết ơn Chúa trời.

Sớm mai dưới ánh mặt trời
Biết điều công chính rạng ngời tin yêu
Chúa cho ta biết bao nhiêu
Cho ta sự sống sớm chiều bình an.

Khi còn chịu ách nguy nan
Khi toàn thế giới ngập tràn thương đau
Mang điều nhân ái trao nhau
Chúa hằng nghe tiếng nguyện cầu thẳm sâu.

 
10/08/2021
Suối ngàn