Ngày 14-5: Thánh Corona



Vâng, thật sự có vị Thánh Corona! Và hài cốt của Ngài đang ở miền Bắc nước Ý.
 
Corona chỉ mới 16 tuổi, và Ngài đã hi sinh mạng sống mình để an ủi một người công giáo.

Nằm ở giữa trung tâm của đại dịch virus Corona là thành phố Anzu, nước Ý. Có một vương cung thánh đường ở Anzu nơi các thánh tích của thánh Victor và thánh Corona đã được bảo tồn từ thế kỷ thứ 9. Từ Corona trong tiếng Latinh có nghĩa là vương miện. Trớ trêu thay, thánh Corona được xem là một trong những thánh bảo trợ của những cơn đại dịch.

Virus Corona đang hoành hành toàn cầu cũng được đặt tên là “vương miện”. Các nhà kinh tế học giải thích:
Ít được các nhà khoa học và công chúng chú ý, mãi đến sự bùng nổ của SARS (hội chứng hô hấp cấp tính nặng) bắt đầu ở Quảng Đông vào năm 2002, chủng virus Corona lần đầu tiên được khoa học công nhận vào thập niên những năm 1960. Chúng có tên như vậy, vì dưới kính hiển vi đầu tiên của thời kỳ này, hình dạng của chúng gợi nhớ đến vương miện của vua chúa. (Thực ra, những phương tiện hiện đại bây giờ lại cho thấy, chúng giống như một mỏ hải quân lỗi thời.) Hiện có hơn 40 loài trong chủng này, lây nhiễm cho một loạt những loài động vật có vú và chim, bao gồm hoét đen, dơi và mèo. Các nhà virus học thú y biết chúng rất rõ bởi vì những bệnh mà chúng gây ra ở lợn, gia súc và gia cầm.

Chúng ta biết rất ít về thánh Corona, nhưng Ngài và người mà Ngài đã cầu nguyện cho, thánh Victor, được liệt kê trong sách tử đạo La Mã và tiểu sử các Thánh của Giáo Hội. Ngày tháng và địa điểm xảy ra việc thánh Victor và Corona tử đạo vẫn là một sự mơ hồ. Hầu hết các nguồn tin nói rằng việc đó diễn ra ở Syria, nằm dưới sự cai trị của La Mã. Một số khác lại nói ở Damascus, và những người khác nữa, thì nói ở Antioch. Hầu hết đều đồng ý rằng họ bị kết án tử vào năm 170. Nhiều nhà sử học đồng ý họ chết trong triều đại của Marcus Aurelius và đã bị xử tử theo lệnh của một thẩm phán La Mã tên là Sebastian.

Câu chuyện (truyền thuyết) kể về việc một người lính La Mã tên là Victor. Những người La Mã phát hiện ra rằng Victor là một người công giáo. Những người lính đã đưa Victor ra trước thẩm phán, tên là Sebastian, một người coi thường các Kitô hữu. Ông ta quyết định lấy Victor làm ví dụ. Victor bị trói vào một cây cột và bị quất mạnh cho đến khi da của anh ấy bị tróc và lơ lửng trên cơ thể mình, sau đó Sebastian móc mắt của Victor ra. Qua tất cả mọi việc, Victor vẫn không bao giờ từ chối Chúa Kitô.

Ở gần đó là một cô gái 16 tuổi tên Corona. Cô là vợ của một trong số những người lính, và cô cũng là người công giáo. (Chồng của Corona không biết cô là người công giáo.) Khi Victor đang bị tra tấn, Corona quyết định sẽ giúp người đàn ông sắp chết này. Cô ấy quyết định công khai đức tin của mình tới những ai đang hiện diện và chạy nhanh tới chỗ người ta đang tra tấn Victor. Cô quỳ xuống và bắt đầu cầu nguyện cho anh ấy, cho anh ấy biết rằng cô ấy ở đây vì mình. Sau đó không lâu cô cũng đưa đến trước mặt Sebastian.

Sebastian đã nói dối rằng người phụ nữ trẻ ấy coi thường thẩm quyền của ông ta. Ngay lập tức, ông bắt cô ấy vào tù và tra tấn. Sau đó, ông ra lệnh trói cô ấy và ngọn của hai cây cọ đã được kéo ghì xuống đất. Theo lệnh của ông ta, sợi dây thừng giữ hai cây cọ bị uốn cong đó liền bị cắt. Các cây mọc ngược ra xa nhau đến một vị trí thẳng đứng. Lực này lớn đến nỗi cơ thể Corona bị xé toạc. Rồi Sebastian ra lệnh chặt đầu Victor.

Hài cốt của các Ngài vẫn ở đó từ thế kỷ thứ 9.
Vào năm 1943 và sau đó là vào năm 1981, các Ngài đã được kiểm tra, và xương thuộc về một nam và một nữ. Trong lần kiểm ra năm 1981, người ta đã phát hiện ra phấn hoa tuyết tùng, một loại cây điển hình từ lưu vực Địa Trung Hải trong thời gian mà họ nghi vấn. Các nhà khảo cổ học xác nhận rằng phấn hoa này đã có ở Syria và Đảo Síp.

Thánh Victor và thánh Corona là các vị thánh tiền hội đồng, có nghĩa là họ đã được công nhận nhận là các thánh trước khi các quy trình phong thánh của Giáo Hội được chuẩn hóa. (Vị thánh đầu tiên được phong bởi một vị Giáo Hoàng là Ulrich, giám mục ở Augsburg, qua đời vào năm 973. Ông được Giáo Hoàng Gioan thứ XV phong thánh tại Hội đồng Lateran năm 993. Nghi lễ tuyên thánh trở thành luật chung của Giáo Hộ dưới thời Giáo Hoàng Gregory IX (1227-1241).

Ngày kính nhớ thánh Corona, cùng với thánh Victor là ngày 14 tháng 5. Chúng ta hãy cùng xin các Ngài cầu nguyện cho cơn đại dịch này lắng xuống.
*********
Một số độc giả đã hỏi chúng tôi về việc thánh Corona trở thành thánh bảo trợ chống lại các đại dịch. Điều này có thể được xác minh trong các nguồn tiếng Đức khác nhau, vì khía cạnh đặc biệt này của Ngài phổ biến nhất ở Áo và Bavaria.

Ngoài ra, tên của Ngài liên quan đến từ trong tiếng La tinh có nghĩa là vương miện, chắc chắn đề cập đến việc tử đạo của Ngài, bởi vì Ngài nhận được “vương miện tử đạo”. Chúng ta có thể nói, điều này tương tự như thánh Veronica, được biết đến với việc lau mặt cho Chúa trên đường Ngài vác thập giá. Veronica, theo nghĩa đen, có nghĩa là “hình ảnh thật”, một sự tương đồng với việc hình ảnh khuôn mặt của Chúa để lại trên tấm vải của thánh Veronica.

Thật tốt khi nhớ rằng các vị thánh thuộc về Giáo Hội hoàn vũ, và do đó, vị bảo trở của vị này hay vị khác có thể thay đổi từ nước này sang nước khác. Ví dụ như, ở một số quốc gia nói tiếng Anh, nếu bạn hỏi ai là người bảo trợ cho những người yêu động vật, chắc chắn họ sẽ nói là thánh Phan-xi-cô. Nhưng nếu bạn hỏi cùng câu hỏi đó là Ý hay Tây Ban Nha, bạn sẽ nghe họ trả lời là thánh An-tôn viện phụ (Anthony the Abbot).

Do đó, về thánh Corona, chúng ta có thể nói rằng Sự quan phòng của Chúa thực sự đã ban Ngài cho chúng ta trong thời gian này, và chắc chắn rằng Ngài và các vị Thánh khác, đang cầu nguyện cho thế giới chúng ta trong tình huống thảm khốc này.

Tác giả: Larry Peterson
Nguồn:[aleteia.org]
Chuyển ngữ: Têrêsa Kim Hạnh (GLV Giáo Xứ Tân Lộc)