Thơ: Nhớ Cha




NHỚ CHA


Từ khi Cha nói Xin vâng
Ban Mê lặng tiếng gió ngàn reo ca
Mười ba năm, chốc đã qua
Giờ đây tiễn bước chân Cha lên đường
Về nơi đất cảng trùng dương
Hải Phòng quê Bắc miên trường xa xôi
Nhớ Cha, những lúc cha cười
Ngời lên nét thắm tươi vui dịu dàng
Nhớ Cha gần gũi ân cần
Chăm lo đời sống tinh thần đoàn chiên
Sá chi gian khổ triền miên
Đồi cao in dấu nhân hiền của Cha
Xin vâng, cha đến miền xa
Ban Mê nguyện dõi theo Cha mỗi ngày
Nhớ Cha trong từng phút giây
Nguyện Cha ân phúc đong đầy Chúa ban.

Tâm Ngọc _ GP Kontum

thơ