Thơ: Xin Ngài Đỡ Nâng - Suối Ngàn


XIN NGÀI ĐỠ NÂNG



Con xin Ngài chớ bỏ con
Như cây khát nước héo mòn nắng trưa
Trên đường vắng bóng dẫn dưa
Chẳng ai chỉ lối đón đưa bước về.

Mịt mù sương khói u mê
Tứ bề tăm tối sơn khê điệp trùng
Cô đơn lạnh lẽo khốn cùng
Nguyện xin Ngài đến bước chung bóng hình.

Lắm khi hờ hững vô tình
Mải mê giữa chốn điêu linh thế trần
Xin Ngài thương xót thi ân
Dù con chẳng đáng hưởng phần thương yêu.

Chập chùng sóng gió liêu xiêu
Thân con chìm đắm tiêu điều xác xơ
Trên đường lữ thứ bơ vơ
Như thuyền lạc hướng bến bờ Ngài ơi!

Dòng đời lạc lõng chơi vơi
Mênh mang giữa chốn mù khơi nghìn trùng
Một lời thống thiết khiêm cung
Đỡ nâng con lúc khốn cùng Ngài ơi!

 
07/06/2021
Suối Ngàn