Thơ: Từ Vực Thẳm - Suối Ngàn



Kể từ khi dịch bệnh bùng phát
Khắp địa cầu tứ tán hãi kinh
Cướp bao nhân mạng sinh linh
Kẻ thù lẩn khuất vô hình nào hay. 

Con vi - rút thật mày hiểm ác!
Hai năm trời tác quái tác oai
Nơi này vừa mới nguây ngoai
Nơi kia bùng phát, trong ngoài chẳng yên. 

Hũ tro cốt khắp miền đầy ắp
Miệng nguyện cầu tay thắp nén nhang
Người nghèo cho đến kẻ sang
Hồn mong mỏi chốn Thiên Đàng mà thôi. 

Y Bác sĩ rã rời gân cốt
Tưởng như là bị nhốt ngày đêm
Mồ hôi ướt đẫm vai mềm
Chén cơm vội vã bên thềm chưa trôi. 

Giành từng phút vãn hồi sự sống
Đã quên rồi giấc mộng năm canh
Những mong người bệnh mau lành
Ít nhiều khó tránh cỏ xanh nấm mồ. 

Từ núi non sông hồ ruộng lúa
Kiếp nhân sinh cỏ úa héo tàn
Mong manh cơn gió trên ngàn
Trăm năm giấc mộng hợp tan cuối trời. 

Thương linh hồn Chúa ơi! nguyện khấn! 
Trót tâm tình lệ ngấn kêu xin
Từ bi lân tuất đoái nhìn!
Vực sâu nung nấu đắm chìm trầm luân. 

Tháng mười một trời buồn hiu hắt
Lời nguyện cầu son sắt tin yêu
Hy sinh bác ái bao nhiêu
Xin cùng các Thánh sớm chiều hiệp thông. 

* Hướng về ngày lễ các đẳng linh hồn. 
28/10/2021
Suối Ngàn