Thơ: Sài Gòn Ơi! - Suối Ngàn


SÀI GÒN ƠI



Sài Gòn ơi! Hòn ngọc của Viễn Đông!
Trong nắng vàng lấp lánh những vần thơ
Sài Gòn ơi! Ta nghe từng hơi thở
Đẹp vô cùng đẹp trong cả giấc mơ.

Nắng Sài Gòn óng vàng rải đường tơ
Đầy nhân hậu bao dung từng câu hát
Cả Sài Gòn đẹp trong từng khúc nhạc
Từ xa xưa vang vọng bốn phương trời.

Nhưng hôm nay ta nghe lòng nức nở
Nghe trong lòng những lắng đọng sầu thương
Nắng vương vương, vương từng giọt trên đường
Chỉ còn thấy những hàng me lặng vắng.

Sài Gòn ơi! Đã bao đêm thức trắng
Mắt quầng thâm xa xăm dưới ánh đèn
Không tiếng cười, chẳng ai đó gọi tên
Một không khí lặng chìm trong trầm mặc.

Một mình em bên ly cà phê đắng
Gợi nỗi buồn trong đại dịch đơn côi
Tạm cách ly đành hai ngả chia đôi
Gọi tên em: Sài Gòn bao thương nhớ!

Sài Gòn ơi! Ta nghe lòng nức nở!
Khắp mọi miền gói ghém trọn niềm thương
Bao trái tim rung động từ muôn phương
Để Sài Gòn mãi ngập tràn hạnh phúc.

Sài Gòn ơi! Hãy vững tin từng phút!
Cùng hy vọng một ngày sẽ an vui
Sẽ chẳng còn giọt nước mắt ngậm ngùi
Mùa xuân đến có mai vàng rực rỡ.

Gửi Sài Gòn cả niềm thương nỗi nhớ
Từng con đường, từng phố xá thân yêu
Lời yêu thương gói trọn cả sớm chiều
Cùng hẹn ước giữa Sài Gòn ngập nắng.

 
12/07/2021
Suối Ngàn