Thơ: Muối Ơi...Tác giả: Đaminh Thiên Sa



Nghe Chúa nói con là muối đất
Con đi tìm vị mặn trong con
Muối, muối ơi sao mà mặn chát
Có lẽ nào… muối nhạt bao lần.

Muối ở trong từng giọt mồ hôi
Ùa về trên tháng ngày lam lũ
Từng giọt mặn chìm trong gian khổ
Con trôi theo năm tháng giữa đời.

Muối chẳng ở trong tiếng con cười
Mà hoà tan trong dòng nước mắt
Những khổ đau vỡ oà tiếng khóc
Giọt mặn mà thấm đẫm bờ môi.

Muối ở trong từng giọt hồng tươi
Giọt máu đào có khi đổ xuống
Hoà tan vào cuộc đời lận đận
Chảy miệt mài trong kiếp con người.

Vâng Chúa ơi con là muối đất
Chúa ban cho để ướp mặn đời
Bằng những giọt mồ hôi, nước mắt
Bằng giọt máu hồng nhuộm thắm niềm vui.

Những gì của con chính là của Chúa
Thì con xin dâng, dâng cả cuộc đời
Để thắm xanh những gì héo úa
Để cho Tình yêu Chúa lên ngôi.

Xin cho con biết ướp mặn đời
Bằng vị mặn đời con gian khó
Xin dâng Chúa những gì con có
Từ lời ca thầm lặng: Muối ơi!

Đa Minh Thiên Sa