Thơ: Chính Nhờ Ngài - Suối Ngàn


CHÍNH NHỜ NGÀI

Nếu dịch bệnh không hết
Trái đất này ra sao
Nhân loại sẽ thế nào
Hay địa cầu hoang vắng?!

Chưa thấy dịch tạm lắng
Mỗi nơi đều mãi tăng
Nhà thương thêm chật căng
Thêm người ra đi đi mãi!

Nếu dịch bệnh không dứt
Kéo dài đến mai sau
Mỗi ngày thấy sầu đau
Nhân loại dần thưa thớt!

Nếu dịch bệnh mãi còn
Biến chủng lại luôn luôn
Nhân loại còn nỗi buồn
Kéo dài theo năm tháng.

Nhân loại đầy choáng váng
Lúa ngoài đồng vàng tươi
Nhưng chẳng có mấy người
Thu hoạch vào kho lẫm.

Người tiền vàng dư dật
Nhưng chẳng để mua chi
Thế gian chẳng có gì
Ngoài nỗi buồn than khóc.

Biệt thự nằm trơ nóc
Phố phường cỏ xanh um
Như một bức mền trùm
Khắp địa cầu hoang vắng.

Bởi con người đắc thắng
Đầy tự mãn kiêu căng
Đối với nhau chẳng bằng
Trên rừng loài cầm thú!

Tay phá rừng phá rú
Giết hại cả thiên nhiên
Vì một nỗi tham tiền
Phá sạch rừng lẫn biển.

Thú chẳng còn hiện diện
Gánh bệnh thay chúng ta
Bởi chúng bị lột da
Cưa sừng cùng hủy diệt.

Nếu con người nhận biết
Hãy trả lại thiên nhiên
Hãy trở nên thật hiền
Như thuở đầu đã có.

Một ngày mai cơn gió
Và ánh sáng không trung
Sẽ rửa trôi khốn cùng
Dịch tự nhiên biến mất.

Nhờ chính Ngài duy nhất
Vị lương y đại tài
Sẽ ra tay an bài
Cho loài người thế giới.

19/08/2021
Suối Ngàn