Thơ: Bố ơi! - Tác giả: Đaminh Thiên Sa



Ngày xưa bố sống bên con
Bố dạy con đọc kinh, làm dấu
Bố đánh thật đau khi con làm điều xấu
Bố giục con xưng tội, ăn năn.

Bố bắt con đi lễ thường xuyên
Đối với Chúa, con vừa yêu vừa sợ
Bố bắt con làm theo ý bố
Phải đọc kinh, đi lễ hằng ngày...

Năm tháng trôi qua, con lớn thành người
Mới hiểu hết những đòn roi của bố
Bố dành cho con tình yêu chan chứa
Sao nhọc nhằn như thế, bố ơi!

Làm sao quên ngày bố sắp lìa đời
Bố thì thầm bên con: Nhớ cầu xin cho bố
Mọi lỗi lầm dù to, dù nhỏ
Con nhớ cầu xin để Chúa thứ tha.

Nhớ nói với Chúa: Bố yêu con lắm
Gấp hai lần vì mẹ mất sớm hơn
Bố yêu con từng năm tháng mỏi mòn
Bố yêu con nên dâng con cho Chúa.

Con sẽ đọc ngàn lời kinh cho bố
Chắp tay ngàn lần để xin Chúa thứ tha
Bù đắp lại những ngày xưa nghèo khó
Bố yêu con khó nhọc, mặn mà

Xin Chúa đến đỡ nâng đời bố
Xóa vết nhăn trên trán ưu phiền
Xin Chúa gọi tên linh hồn bố
Được an vui trên nước Thiên Đàng.

ĐA MINH THIÊN SA