Thơ: Biển - Suối Ngàn



 
Biển có những khi phẳng lặng êm đềm
In bóng mây trời lung linh những sắc hồng rực rỡ
Hát khúc ca dịu dàng chở tình yêu đầy ắp
Cho những cánh buồm ước mơ đến những chân trời xa xôi
Những cơn gió nhẹ nhàng và những mái chèo vẽ trên mặt nước

Người ta tặng nhau những nụ cười và những bản tình ca
Xa xa những bãi cát lấp lánh phẳng lì ôm lấy chân hoang đảo như những chiếc khăn len mềm mại. 
Những cánh chim hải âu mang những lá thư được viết bằng ngôn ngữ của gió
của màu sắc lung linh của đại dương bao la

Bỗng một ngày giông bão
Mây đen vần vũ và những cơn sóng chồm lên giận dữ xé toang mặt biển hiền hòa
Tình yêu tan biến và những cánh buồm không còn nữa
Tiếng gào thét cuộn gầm lên từ lòng biển muốn nuốt chửng mọi giá trị của Tạo hóa. 
Bao tín hiệu tình yêu không còn hồi đáp bởi sự giận dữ đầy ghen ghét và thù hận của Sa - tan Hắc hải
Như một kẻ bị sa ngã trong cơn cám dỗ
Chúng ghét tất cả những gì thuộc tình yêu
Chúng muốn xóa nhòa mọi dấu tích và hình ảnh đẹp đẽ
đã được vẽ lên trên mặt biển bởi những vị thần tình yêu. 

Nhưng cơn sóng dù cao đến đâu cũng đành bất lực dưới vòm trời cao vô tận
Chúng rượt đuổi nhau cùng những âm thanh đầy tức tối. 
Đến lúc chúng phải dừng lại và tan biến 
Không còn hình dáng ghê rợn và màu sắc cùng hình bóng của ác quỷ đại dương.

Chúng bị khuất phục của ánh sáng dịu hiền và những cơn gió lành êm ả
Kìa những đám mây hồng đang ngắm nhìn soi bóng
Và tiếng thì thầm của những bản tình ca khẽ ngân lên 
Cùng cánh chim và những cánh buồm đưa con thuyền viễn xứ
Chở tình yêu đến những chân trời. 

12/05/2022
Suối Ngàn