Bốn Mùa Thánh Thiện


BỐN MÙA THÁNH THIỆN
“Chúa yêu thương dân Người!”


Trong cuốn “Ma Quỷ Có Thể Làm Gì Với Các Thánh”, Merrill Unger viết, “Quỷ xâm nhập linh hồn với tư cách một kẻ xâm lược chứ không với tư cách là chủ. Nhưng nó sẽ là chủ nếu cửa mở thường xuyên bởi một tội lỗi nghiêm trọng và kéo dài. Với ai luôn khoá chặt cửa, tránh bất cứ tội nào, dù nhỏ nhất, người ấy vẫn ‘bốn mùa thánh thiện’ dẫu vẫn bị quấy phá đêm ngày!”.

Kính thưa Anh Chị em,
“Chúa yêu thương dân Người!”, chân lý ngàn đời này được Thánh Vịnh đáp ca hôm nay xác nhận! Thế nhưng, dân không “khoá chặt cửa”, dễ dãi với các thần ngoại, nên không ‘bốn mùa thánh thiện’ như Ngài mong. Lời Chúa cho thấy hai thái độ đáp trả trái ngược nhau của dân. 

Sách Huấn Ca nói đến hạng người “được ca tụng qua các thời đại”, “Họ là những người nhân hậu mà việc thiện của họ không bao giờ bị lãng quên”; “Vinh quang của họ không bao giờ bị lu mờ”, họ được coi như các vĩ nhân, các tổ phụ ‘bốn mùa thánh thiện’. 

Huấn Ca còn nói đến một hạng khác, “Những người không ai nhớ đến; họ qua đi như không bao giờ có họ!”. Thật thú vị! ‘Hạng thứ hai’ này được Tin Mừng ví von như cây vả héo khô bị Chúa Giêsu nguyền rủa, dẫu chưa đến mùa. Cây vả, tượng trưng cho Giêrusalem, nơi Chúa Giêsu mong đợi sẽ thấy những con người “ra công làm việc của Cha”; vậy mà, tại nơi thiêng thánh này, Ngài chỉ thấy những con người ‘ra công’ vì những việc thế tục với những những hành vi bất công và gian lận. Ngài lên tiếng, “Nào chẳng có lời chép, ‘Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dân tộc sao? Thế mà các ngươi đã biến thành hang trộm cướp!’”.

Thánh Bêđa Khả Kính cho rằng, “Cây vả tượng trưng cho nhiều người mà Chúa Giêsu đã gặp và tiếp tục gặp, những người không sinh trái tốt trong đời. Họ là những người biệt phái vốn chỉ thực hành đức tin theo những cách thức bên ngoài”; ngài cho rằng, “Những chiếc lá biểu trưng cho ‘ngoại cảnh của đức tin’, và việc không sinh quả là biểu tượng cho sự còm cõi hiếm hoi của các việc lành phúc đức vốn không được tìm thấy nơi những con người này”. 

Chúa Giêsu xem ra khá khắt khe. Ngài quyết tìm trái tốt ‘cả khi trái mùa’; Ngài muốn bạn và tôi ‘bốn mùa thánh thiện’, không phải theo thời! Và một khi chỉ tìm thấy những gì bên ngoài, Ngài sẽ quở trách dẫu chúng đạo đức đến đâu, tốt đẹp đến mấy. Ngài kêu gọi tất cả mọi người hãy đến với sự thánh thiện, để ‘được sống’, ‘được biến đổi’, ‘được biểu lộ’ và đơm hoa kết trái cho Vương Quốc. Ngài muốn mỗi người thuộc mọi đấng bậc, trở nên ‘một Kitô hữu’, ‘một môn đệ’, ‘một tông đồ’, không chỉ trên danh nghĩa nhưng ‘trong hành động’, ‘trong cách sống’ và ‘trong thái độ’. Hoa trái ‘bốn mùa thánh thiện’ của bạn và tôi sẽ là lương thực Ngài dùng để thoả mãn cơn đói, cơn khát của bao linh hồn. 

Anh Chị em,
“Chúa yêu thương dân Người!”. Thánh Vịnh 65 nói, “Bốn mùa Chúa đổ hồng ân, Ngài gieo màu mỡ ngập tràn lối đi”. Nhờ Lời Chúa và Thánh Thể mỗi ngày, chớ gì ‘cây vả linh hồn’ bạn và tôi luôn tươi tốt, bốn mùa sai trái. Và chúng ta đừng quên, Ngài sẽ đến ‘tìm trái’ bất cứ lúc nào. Liệu Ngài có tìm thấy ở đó những gì Ngài kỳ vọng là các việc lành phúc đức, hay chỉ thấy ở đó không gì khác ngoài ‘lá và lá?’, điều mà thánh Bêđa gọi là ‘ngoại cảnh của đức tin!’.  

Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, khi con tắt hơi, sẽ không cần ai nhớ đến như Huấn Ca nói; nhưng ngay hôm nay, cho con biết ‘khoá chặt cửa’ đối với Satan; hầu linh hồn con có thể bốn mùa sai trái!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)