Ngày 21-12 Thánh Phêrô Canisiô




Peter Canisius Tiến Sĩ Hội Thánh (1521-1597)
 
Cuộc đời đầy năng lực của Thánh Phêrô Canisius phải đánh đổ bất cứ ấn tượng nào cho rằng cuộc đời của các thánh thì nhàm chán. Thánh nhân đã sống 76 năm với một nhịp độ không thể nói gì khác hơn là phi thường, ngay cả trong thời đại thay đổi mau chóng của chúng ta. Là một người được Thiên Chúa ban cho nhiều tài năng, thánh nhân là gương mẫu tuyệt hảo của một người sống cho phúc âm đã phát triển tài năng vì Thiên Chúa.

Ngài là một trong những khuôn mặt quan trọng trong giai đoạn cải cách của Giáo Hội Công Giáo ở nước Đức. Vai trò của ngài thật quan trọng đến nỗi ngài thường được gọi là “vị tông đồ thứ hai của nước Đức” mà cuộc đời của ngài thường được sánh với cuộc đời của Thánh Boniface trước đây.

Phêrô Kanis sinh ngày 08 tháng 5 năm 1521 tại Niemguen, Holland. Mặc dù Phêrô thường cho mình là lười biếng khi còn trẻ, nhưng sự biếng nhác đó không được lâu, vì khi 19 tuổi ngài đã lấy bằng cử nhân của một đại học ở Cologne. Sau đó không lâu, ngài gặp Cha Peter Faber, người môn đệ đầu tiên của Thánh Ignatius Loyola (Y Nhã), và cha đã ảnh hưởng ngài nhiều đến nỗi ngài đã gia nhập Dòng Tên ngay khi vừa mới được thành lập.

Trong giai đoạn này ngài đã tập luyện được một thói quen mà sau này trở thành nếp sống của cuộc đời ngài — không ngừng học hỏi, suy niệm, cầu nguyện và sáng tác. Sau khi thụ phong linh mục năm 1546, ngài nổi tiếng qua công trình soạn thảo các văn bản của Thánh Cyril Alexandria và Thánh Leo Cả. Ngoài khuynh hướng suy tư về văn chương, cha Phêrô còn hăng say trong việc tông đồ. Người ta thường thấy ngài đi thăm bệnh nhân và người bị tù đầy, ngay cả khi ngài được giao cho các trách nhiệm khác mà đối với nhiều người để chu toàn công việc ấy cũng đã hết thì giờ.

Năm 1547, cha Phêrô được tham dự vài khoá họp của Công Đồng Triđentinô, mà sau này các sắc lệnh của công đồng ấy được giao cho ngài hiện thực hóa. Sau một thời gian được bài sai việc giảng dạy ở trường Messina của Dòng Tên, ngài được giao cho sứ vụ truyền giáo ở Đức — cho đến mãn đời. Ngài dạy tại một vài trường đại học và góp phần chính yếu trong việc thiết lập nhiều trường học và chủng viện. Ngài viết sách giáo lý giải thích đức tin Công Giáo cho những người bình dân để họ dễ hiểu — một công việc rất cần thiết trong thời ấy.
Nổi tiếng là vị rao giảng, cha Phêrô thường lôi cuốn giáo dân đến chật cả nhà thờ qua tài hùng biện của ngài về Phúc Âm. Ngài còn có tài ngoại giao, và thường làm người hòa giải giữa các bè phái tranh chấp. Trong các thư từ ngài để lại (tất cả đến tám bộ) người ta thấy các lời lẽ khôn ngoan của ngài khi khuyên nhủ người dân thuộc đủ mọi thành phần trong xã hội. Trong thời gian ấy, ngài cũng viết các lá thư bất thường chỉ trích các vị lãnh đạo trong Giáo Hội — tuy nhiên luôn luôn với tâm tình đầy yêu thương, và thông cảm.

Năm 70 tuổi, cha Phêrô bị liệt, nhưng ngài vẫn tiếp tục rao giảng và viết lách với sự trợ giúp của một thư ký. Sáu năm sau, ngài qua đời ngày 21 tháng 12 năm 1597 tại Fribourg, Switzerland. Đức Giáo Hoàng Pius IX tôn phong Chân Phước cho cha Phêrô Canisius năm 1864 và Đức Giáo Hoàng Pius XI ngày 21 tháng 5 năm 1925 đã nâng cha Phêrô Canisius lên bậc hiển thánh và đồng thời tuyên phong cha là Tiến Sĩ Hội Thánh.

Nguồn: dongten.net