Tia sáng - Tác giả: Hồng Thắm, MRP
Một sự ấm áp rất đặc biệt không phải chỉ bởi hơi ấm của những bữa cơm nóng hổi, hay những chiếc áo ấm, mà còn bởi tình yêu thương và sự sum vầy. Khi mọi thứ dường như tạm gác lại thì nơi mà chúng ta luôn tìm về sau những năm tháng bôn ba nơi xứ người, đó là gia đình. Vì chỉ có ở đó, ta mới có thể trút bỏ mọi lo âu, mệt mỏi của cuộc sống bên ngoài và cảm nhận sự bình yên sâu sắc. Những ngày cuối năm được ở trong không gian ấm cúng của gia đình, mọi người đều cố gắng hoàn tất những công việc còn lại của năm cũ để chuẩn bị đón chào năm mới, thật là hạnh phúc! Chẳng cần gì cầu kỳ khi mọi người quây quần bên nhau, chia sẻ những câu chuyện vui buồn trong suốt năm qua, cùng nhau chuẩn bị những món ăn ngày Tết.
Cảm giác được trở về bên gia đình vào những ngày cuối năm thật quý giá bởi chính những khoảnh khắc ấy, sẽ là kỷ niệm đẹp, là động lực thúc đẩy chúng ta tiếp tục bước vào năm mới với một trái tim tràn đầy hy vọng và niềm tin vào tương lai. Nhưng có phải ai ai cũng có được những niềm vui như vậy không? …. Ngay trong những khoảnh khắc êm đềm ấy, lại có một nỗi đau khôn tả trước sự mất mát một người thân trong gia đình. Đó là câu chuyện về người mẹ ra đi để lại những đứa con thơ và người chồng trẻ, là một câu chuyện đầy xúc động, là một vết thương in đậm trong trái tim của những người còn lại phải vươn lên để sống trong nỗi đau hụt hẫng này!
Em, một người mẹ trẻ, tràn đầy sức sống và hy vọng. Em yêu thương chồng con, dành trọn vẹn những năm tháng tuổi trẻ để chăm sóc, bảo vệ và nuôi dưỡng những đứa con thơ dẫu biết rằng mình chẳng còn sống được bao lâu nữa. Những nụ cười hồn nhiên của các con là động lực giúp em chiến đấu mỗi ngày với căn bệnh quái ác và cũng là niềm hạnh phúc lớn nhất trong cuộc sống của em. Mỗi ngày trôi qua, em đều dành mọi sức lực và tình cảm cho gia đình nhỏ của mình, ước mong xây dựng một mái ấm chan hoà yêu thương cho các con. Nhưng định mệnh đã đến quá sớm! Ước mơ của em chưa được thực hiện thì em đã phải ra đi vĩnh viễn, để lại bao nỗi xót xa và trống vắng. Những đứa con thơ, còn quá nhỏ để có thể hiểu được rằng rồi đây chúng sẽ là những đứa bé mồ côi! Chỉ biết khóc, chỉ biết gào, chỉ biết chạy tìm kiếm bóng dáng người mẹ đã luôn ở bên cạnh chúng. Còn người bố, mặc dù còn trẻ, cũng không thể tưởng tượng được rằng rồi đây mình sẽ phải gánh vác thêm vai trò người vợ, người mẹ mà bấy lâu nay cô ấy đã đảm nhận. Ngồi nhìn những đứa con còn nhỏ dại trong vòng tay anh với trái tim héo hắt anh không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc cố gắng sống mạnh mẽ hơn để lo lắng, chăm sóc cho các con. Nỗi đau mất mẹ không dễ phai mờ. Nó gắn liền với những khoảnh khắc thiếu vắng, với những đêm dài cô đơn, và những ký ức ngọt ngào đã qua. Anh sẽ phải học cách để vượt qua nỗi đau, học cách làm mẹ, làm cha để bảo vệ, chăm sóc những đứa con của mình. Trong những lúc cô đơn, chắc hẳn anh sẽ nhớ lại tình yêu thương và sự hy sinh của người bạn đời quá cố, để từ đó có thêm nghị lực, kiên cường hơn mỗi ngày. Dù cuộc sống có khắc nghiệt, dù nỗi đau có lớn đến đâu, tình yêu gia đình sẽ là điểm tựa vững chắc giúp mọi người vượt qua thử thách, cùng nhau tìm thấy ánh sáng trong bóng tối. Họ tin rằng tình mẫu tử sẽ ẩn náu trong từng giọt nước mắt; tình mẫu tử sẽ đồng hành trong mỗi bước chân của những đứa con trên hành trình phía trước. Trong những lúc tăm tối nhất, niềm hy vọng “sau cơn mưa trời lại sáng” chính là ngọn đèn soi sáng, giúp chúng họ vượt qua mọi thách đố trong cuộc sống.
"Hy vọng không làm thất vọng". Dù mắt trần chúng ta không còn nhìn thấy người thân nữa, nhưng vẫn còn ghi sâu trong ký ức, trong những hành động và quyết định của mỗi người. Và mỗi khi đối mặt với khó khăn, khi mọi thứ dường như sụp đổ, hy vọng sẽ là nguồn động viên để chúng ta không bỏ cuộc.
Hy vọng là thứ mà chúng ta có thể mang theo trong suốt cuộc đời, như một lời hứa rằng chúng ta sẽ không làm những người đã tin tưởng và yêu thương mình phải thất vọng. Chính trong những giây phút tưởng chừng như mọi thứ đã sụp đổ, hy vọng giúp chúng ta thắp lên ngọn nến sáng từ trong bóng tối, và tiếp tục sống một cách mạnh mẽ, như ước nguyện của người thân. Vì vậy, dù cho sự ra đi của người thân có làm đau đớn, nhưng qua mỗi ngày, chúng ta sẽ học cách sống mạnh mẽ hơn, tiếp tục mang trong mình hy vọng không chỉ cho bản thân mà còn cho những người xung quanh. Bởi vì hy vọng, khi được nuôi dưỡng đúng cách, sẽ không bao giờ làm chúng ta thất vọng. Có những lúc chúng ta dễ cảm thấy bất lực, hoang mang và tự hỏi tìm đâu ra sự an ủi và hy vọng? Tuy nhiên, đặt niềm tin vào Chúa, chúng ta luôn có thể tìm thấy một sức mạnh vô hình để giúp ta vượt qua mọi gian khó.
"Hy vọng không làm thất vọng" luôn là ngọn đèn dẫn lối, không bao giờ để ta rơi vào bóng tối vì Chúa luôn hiện diện bên cạnh ta, cho dù có những lúc ta không thể cảm nhận được Ngài, Ngài vẫn luôn có đó để nghe để đồng cảm với chúng ta. Khi trông cậy vào Chúa, chúng ta tin tưởng vào sự quan phòng và sự an bài của Ngài. Ngài luôn có một kế hoạch tốt đẹp dành cho mỗi người và những biến cố xảy ra chỉ là một phần trong hành trình mà Ngài đã sắp đặt để dẫn dắt chúng ta đến với mục tiêu cao hơn, lớn hơn.
Hy vọng trong lòng người tín hữu luôn là niềm tin vững chắc vào sự chăm sóc và tình yêu của Chúa. Khi trông cậy vào Ngài, dù con đường phía trước có thể đầy chông gai, nhưng chúng ta sẽ luôn có sức mạnh để bước tiếp, bởi vì chúng ta biết rằng Chúa sẽ không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Hy vọng vào Chúa không bao giờ làm thất vọng, vì Ngài là nguồn cội của mọi sự an ủi, sự bình an và tình yêu vô bờ bến. Với niềm tin vào Chúa, chúng ta không chỉ hy vọng vào những điều tốt đẹp sẽ đến mà còn học cách chấp nhận và vượt qua những thử thách, vững vàng bước đi trong cuộc sống. Vì trong Ngài, mọi nỗi đau, mọi sự bất an đều có thể được chữa lành, và chúng ta sẽ luôn nhận được sự an ủi và khích lệ, để rồi khi nhìn lại, chúng ta sẽ thấy rằng hy vọng vào Chúa thật sự không làm thất vọng.
Hồng Thắm, MRP