Cầu Vồng - Tác giả: Vũ Phương Hồng



 
Lúc bé, Nó thích nghe kể chuyện lắm. Cho đến tận bây giờ, Nó vẫn có một mong ước là mỗi đêm trước khi đi ngủ, sẽ có ai đó kể chuyện cho Nó nghe. Câu chuyện Nó thích nhất, thì đã xảy ra cách đây lâu lắm lâu rồi: chuyện CẦU VỒNG trong biến cố Lụt hồng thủy.

Hồi ấy, con người ăn ở không thuận hòa, phá hủy thiên nhiên môi trường và nhất là không nghe lời Thiên Chúa. Thế nên, Thiên Chúa đã cho mưa bão suốt 40 ngày đêm, làm nước lụt ngập tràn mặt đất, tạo ra cơn Hồng Thuỷ. Con người và mọi vật đều bị nhấn chìm. Chỉ có một đại gia đình ăn ở ngay lành, được báo trước nên đã đem các giống vật nuôi lên một con thuyền lớn. Nhờ vậy mà cả gia đình lẫn các loài vật thú vật được cứu sống. Lúc ấy, ở trong thuyền tối tăm không biết ngày đêm, chỉ nghe tiếng gáy của chú gà trống để biết đường phân định sáng tối, từ đó mà nhẩm tính xem đã được bao nhiêu ngày rồi. 

Sau 40 ngày đêm, gia đình ấy thả ra ngoài thuyền một con chim bồ câu. Một lúc sau, chim bồ câu đem về một cành cây khô, nghĩa là nước lụt đã rút. Thế là, cả gia đình vui mừng rời thuyền, các loài thú vật hân hoan tưng bừng, cùng nhau bắt đầu cuộc sống mới. (x. St 8, 1-22)
Còn về phía Thiên Chúa, Ngài đã gác cánh cung của Ngài lên bầu trời, hứa rằng sẽ không bao giờ cho ngập lụt để bắn phạt con người nữa. 
Và... Ngài gọi cánh cung ấy là Cầu Vồng. Vì thế, Cầu Vồng được xem như là giao ước của Thiên Chúa, là biểu tượng của bình an, niềm hi vọng cho một khởi đầu mới. (x. St 9,12-17) 

Thiên Chúa phán với ông Nô-ê: “Đó là dấu của giao ước Ta đã lập giữa Ta với mọi xác phàm ở trên mặt đất.” (St 9, 17) Thiên Chúa luôn trung tín; Ngài không cho Hồng Thuỷ nữa. Nhưng còn con người thì sao? Hiện tại, con người đang sống thế nào ?
Câu chuyện này không chỉ có trong sách vở hoặc chỉ là chuyện xưa tích cũ, nhưng vẫn luôn sống động và bây giờ vẫn có Cầu Vồng. Ai có thể nhìn thấy được Cầu Vồng ?
"Muốn thấy được Cầu Vồng phải có mưa và nắng. 
Muốn có trái ngọt phải trải qua đắng và cay"
.

Nói theo kiểu khoa học một tí, Cầu Vồng là hiện tượng phản xạ ánh sáng của những giọt nước mưa khi có nắng. Nói theo kiểu cuộc đời một tí, ta phải trải qua đắng cay, vất vả gian nan thì mới thu gặt được trái ngọt, những trải nghiệm quý báu và thành công được. Quả thế, Cầu Vồng là một hiện tượng đẹp của thiên nhiên mà tất cả chúng ta ai cũng đều đã từng chiêm ngưỡng. Nhưng câu chuyện Cầu Vồng gợi lên trong suy tư của Nó cả một bầu trời hôn nhân hiện nay.

Cũng như bao người trẻ khác, Nó hơi sợ sợ và cũng thắc mắc lắm. Mới đầu là ở xa xa thôi, nhưng giờ đây, ngay gần nhà của Nó, tình trạng ly thân ly hôn diễn ra công khai, như thể là chuyện thường tình “hay thì ở, dở thì bỏ”. 

Nó đã tham dự nhiều Thánh lễ Hôn Phối lắm rồi. Cô dâu chú rể nắm lấy tay nhau, thề hứa là “sẽ giữ lòng chung thuỷ, thịnh vượng cũng như lúc gian nan, mạnh khoẻ cũng như đau yếu”. Thế mà, sự trung tín ấy đã bị phản bội rồi. Sau 1 thời gian chung sống, lời thế hứa ấy lại biến mất.
Khi mới yêu nhau, ai cũng muốn dành thời gian quan tâm đến người kia. Hứa hẹn rằng “luôn xem em là nhất”. Thế mà, quen nhau được 1 thời gian thì “anh đang bận, anh đang làm, anh đang mệt mỏi lắm.....”

Họ lấy cái “bận rộn mệt mỏi” như 1 lí do thật chính đáng để quên đi lời mình hứa hẹn, để biện hộ cho sự bất trung tín của mình. Rồi thì, có “người thứ 3, con giáp thứ 13, Tuesday, bồ nhí”. 

Ơ ơ ơ, ngày ấy chính mình tự nguyện và tự do yêu nhau, hứa hẹn này nọ mà. Lớn rồi không chơi nuối lời. Khi là vợ là chồng, là người thân với nhau rồi. Cũng như cha mẹ anh chị em trong nhà, có gì sai thì cùng nhau sửa lại cho đúng. Dù cho có gặp chuyện gì, lỗi lầm đến đâu thì sao mà từ mặt nhau, bỏ nhau được. Có trách nhiệm với nhau chứ. Ai lại chơi “có mới nới cũ”. Như vậy là hư, là xấu tính đó.
Đúng là đời mà.
Thương lắm - xót lắm - hiểu lắm. 

Khi cuộc sống khó khăn, ai cũng phải bươn chải làm việc này việc kia để kiếm sống. Có người còn phải xa quê hương, đi làm ở nước này nước nọ, phải nhịn ăn nhịn mặc, để gửi tiền về lo cho gia đình. Rồi những khi yếu lòng hay bệnh tật cũng không có ai bên cạnh. Mỗi ngày vẫn gọi điện về quê, lúc nào cũng nói cười vui vẻ để người thân yên tâm khỏi lo lắng. Nhiều khi bị đau chỗ này chỗ kia mà lại giấu không dám nói. 

Thật vậy, cuộc sống vẫn luôn có mưa giông bão tố, gian nan thử thách vẫn còn nhiều. Không sao mà, Thiên Chúa vẫn luôn trung tín. Sau cơn mưa trời lại sáng thôi, rồi sẽ có Cầu Vồng. Dù cho bạn có đang ở nơi đô thị đông đúc, chỗ ở chỗ làm chật chội u ám thì… Cầu Vồng vẫn có đó trong tim bạn. Thiên Chúa vẫn luôn yêu thương và đồng hành cùng con cái của Ngài. 

Sau những tháng ngày gian nan vất vả, ta sẽ được đền công xứng đáng. Chỉ cần ta vẫn ngước mắt lên bầu trời, Cầu Vồng sẽ xuất hiện. Điều kì diệu có khi chỉ là những điều nhỏ bé đơn sơ. Ngây ngô ngốc nghếch như cái thuở ban đầu. Lúc mới yêu thật vui biết bao nhiêu. Có những khoảnh khắc, chỉ 1 lời nói, 1 nụ cười cũng làm tim mình xao xuyến.

Ừ thì, Nó cũng thích có nhiều tiền. Mà Nó chỉ lo là đợi đến lúc có nhiều tiền để mua quà xa xỉ... hay có nhà lầu xe hơi thì cuộc sống có thể sẽ nhẹ nhàng hơn. Nhưng cứ cắm đầu chạy theo “cái vật chất không có trái tim ấy” thì, không khéo Nó lại bỏ lỡ những cử chỉ quan tâm, tin nhắn yêu thương nho nhỏ, những lời hỏi thăm, chúc nhau mỗi ngày. Có thể là mỗi người mỗi suy nghĩ nhỉ.. Đâu cần phải hát hay thì mới được hát cho nhau nghe, có cố gắng có nhớ đến nhau là quý rồi. Và... đâu cần phải viết cho “văn hay chữ tốt”, phải có lời hay ý đẹp thì mới được viết, nói ra những lời yêu thương. 

Ngốc ơi ngốc à, Thiên Chúa vẫn luôn yêu thương dù ta bất xứng và Ngài sẽ luôn trung tín với tình yêu ấy. Con cái Chúa cũng vậy nhá. Mình cứ yêu thương nhau chân thành, nghĩ gì nói đó; trân trọng những phút giây bên nhau và giúp nhau sửa đổi những khuyết điểm. Trung tín với tình yêu của mình, rồi chính sự trung tín trong tình yêu sẽ giúp mình nên hoàn thiện hơn mỗi ngày.

Vũ Phương Hồng